Nghệ sĩ ưu tú Minh Thành: “ Trước cuộc sống hiện đại, những cảnh cải lương bất lực ”

Nghệ sĩ Minh Thành là một trong số ít diễn viên nổi tiếng của Cải lương Bắc Âu. Vào giữa những năm 1980, hai làn sóng Thanh Trừng Khánh Minh Thành đã trở thành cặp đôi nghệ sĩ cải lương Việt Nam, họ để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng công chúng qua tác phẩm “Một cặp”. Sữa mẹ, yêu đại dương. Đau đớn thay, khi thành phố lên đèn, chuyện tình của hai kẻ thù … Người trong giới nghệ thuật cả nước mệnh danh ông là “Ông hoàng cải lương đất Bắc”. Về hưu được khoảng bốn năm, hầu hết những người đương thời không còn mặn mà với nghệ thuật sân khấu dân tộc, kể cả Cải Long. Chủ đề truyền thống này ngày càng ít xuất hiện trước công chúng, và cố gắng tìm cách để phát triển thịnh vượng.

– Sau khi giải nghệ, cuộc sống của bạn hiện tại như thế nào?

– Đã bốn năm nhưng tôi tham gia biểu diễn ở độ tuổi lớn hơn, tôi vẫn theo dõi sự phát triển của nhà hát và giao lưu văn nghệ với đồng nghiệp thường xuyên. Hàng ngày, ngoài việc đưa đón cháu đi học, tôi còn thích chăm sóc cây cảnh và nuôi chim. Đây là cách để giảm bớt sự buồn chán và thư thái tinh thần ở tuổi già. Con trai út của tôi sắp lấy vợ nên gia đình tôi rất vui khi đón thêm thành viên mới đến tham gia.

Nghệ sĩ ưu tú Minh Thành đã hơn 40 năm hoạt động trong lĩnh vực cải lương. — Với sự giúp đỡ của sân khấu cải lương, anh thấy sự phát triển của loại hình nghệ thuật truyền thống này hiện nay như thế nào?

– Thời hoàng kim của sân khấu cải lương đã qua, nhưng không xa lắm với ngày nay. Hiện tại, hoạt cảnh Bắc Lương kém hấp dẫn, chưa nhận được sự quan tâm và yêu thích rộng rãi của công chúng. Tuy nhiên, việc thiếu vắng sân khấu truyền thống là điều tất yếu trong cuộc sống hiện đại, không thể trách công chúng. Hiện khán giả có thể lựa chọn nhiều phương thức giải trí khác nhau. Cảnh Cai Lu bất lực không theo được.

Đời sống nghệ sĩ khó khăn cũng là nguyên nhân khiến loại hình nghệ thuật truyền thống này mai một. Trong thời kỳ Cái Lu suy thoái kinh tế, tôi thấy nhiều nghệ sĩ kịch trẻ phải làm việc cật lực để “tồn tại mãi mãi”. Tiền lương không đủ trang trải cuộc sống, nam diễn viên chuyển sang hát nhạc nhẹ và làm MC lập gia đình. Điều này đã khiến cho nhiều nghệ sĩ không muốn bị phân tâm tổ tiên, giọng hát không đồng đều.

– Kỉ niệm của anh về thời hoàng kim của cải lương là gì?

– Thời kỳ hoàng kim của sân khấu cải lương là giữa những năm 1980 và nửa cuối những năm 1990. Tại Hà Nội, Rạp Cầu Vồng – Nhà hát Cải lương Trung ương (nay là Nhà hát Cải lương Việt Nam) – tiếp tục sáng đèn, trong thời kỳ này không có hoạt động giải trí mới tăng đột biến và công chúng thích sử dụng đài hộp. Và tụ tập ở nhiều địa điểm vui chơi khác nhau. Trong giờ nghỉ, nam diễn viên để mặt mộc, ăn tối rồi nhanh chóng di chuyển từ nhà hát Honghe đến Cung văn hóa Yuexiu và Nhà hát lớn Hà Nội để phục vụ khán giả. Phở Lên phố Hải Phòng sáng đèn suốt mười đêm liền, quán sữa bột của mẹ xảy ra chuyện ba lần một ngày Đăng ký nhận vé xem Tình đắng biển khơi chuyển thể từ tiểu thuyết Mùa Tôm (Ấn Độ)-rạp xếp hàng dài Vì vậy, mỗi người xem chỉ duyệt từ hai đến ba vé. Sau buổi chiếu tại Nhà hát Nhân dân Shengtai, ban nhạc đã ẵm trọn giải thưởng của khán giả là một chiếc túi xách – một chiếc vé trị giá 200 đồng.

Đi lưu diễn khắp các tỉnh thành, ban nhạc phải xây dựng sân khấu ngoài trời để đáp ứng nhu cầu của người dân địa phương. Giữa những năm 1980, chúng tôi đi diễn ở Nhà hát Nhân dân tỉnh Thanh Hóa. Ước tính tối nay sẽ có 1.000 khán giả. Khi đóng quân ở Diêm Bái, bọn trẻ địa phương chỉ ngồi xuống ghế vào lúc ba giờ chiều. Người ta thấy đông hơn người ta đổ xô đến trung tâm văn hóa. Bất cứ khi nào chúng tôi chuyển sân khấu, các diễn viên sẽ không bao giờ trở về tay không, và người dân địa phương sẽ tặng chúng tôi những con gà làm quà.

Nghệ sĩ Thanh Thanh Hiền (trái) -Minh Thanh trong (1994), “Chuyện tình của hai kẻ thù”. — Anh và nghệ sĩ Thanh Thanh Hiền đang vụt sáng trong nhiều vở tuồng, là một số nghệ sĩ nổi tiếng trong sân khấu Cải lương Việt Nam. Bạn có kỷ niệm nào về vai chính không?

– Năm 1980, khi đi diễn ở Nhà hát Quyết Tiến (Thái Nguyên), lần đầu tiên tôi gặp Thanh Thanh Hiền. Lúc đó Hiền chưa học ở Nhà hát Cải lương Trung ương. Sau đó, Hiền thi đậu và đi diễn chuyên nghiệp ở đoàn hát đầu tiên.Ngồi trong tình huống bất đắc dĩ. Ngày đó, Thanh Thanh Hiền khoảng 15 tuổi, thuộc lứa diễn viên trẻ. Trong vở diễn của Hữu Lũng (Lạng Sơn), nam diễn viên bất ngờ phối hợp ăn ý với tôi. Theo sự chuyển giao, tôi lên đoàn đầu tiên được kết thân với nghệ sĩ Thanh Thanh Hiền. Chơi với Hiền thì thực sự lo lắng, vì cả hai chưa từng hát. Cả hai chúng tôi cùng ngồi trong xe, cùng nhau luyện thanh, và sau đó chúng tôi biểu diễn trên sân khấu. Mong rằng mỗi bước đi của Thanh Thanh Hiền đều có thể tùy cơ ứng biến. Từ đó, chúng tôi hình thành nên cặp vú đôi, biển tình bi thương, chuyện tình của hai kẻ thù và những cuốn sách khác … Diễn xuất của chúng tôi hay đến mức khán giả gọi điện đến Đài THVN hỏi tôi về Thanh Thanh vấn đề. Sheehan là vợ chồng ngoài đời. Sau này, tôi phải sửa tư cách ca sĩ của chúng tôi bằng cách gọi chú và cháu tôi trong cuộc sống hàng ngày.

Có lần tôi nói đùa với vợ rằng tôi có hai người vợ trong đời. Thanh Thanh Hiền không chỉ là một người vợ trên sân khấu, mà còn là một người bạn đồng hành trong lối sống tốt. Trong sự nghiệp của mình, tôi từng diễn chung với nhiều ca sĩ nữ nhưng không ai có thể thay thế được Thanh Thanh Hiền.

– Ý kiến ​​của bạn về sự phát triển của Cái Lu trong tương lai?

– Cái Lu rất khó để trở lại trạng thái đỉnh cao, nhưng tôi tin rằng anh ấy sẽ không bao giờ biến mất. Cũng như nhiều đồng nghiệp, tôi mong rằng đất nước có chính sách chăm lo cho đời sống của nghệ sĩ, nhất là đời sống của ngành sân khấu cả nước. Tôi nghĩ: “Có bột mới gột nên”, cuộc sống của diễn viên không thể đảm bảo thì làm sao có thể tập trung vào nghề này được. Ngoài ra, đội ngũ sáng tác phải được đào tạo bài bản để có thể tạo ra những tác phẩm xuất sắc đáp ứng được thị hiếu của khán giả đương đại.

Trọng Trường

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *